Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

[Fic] Bức Thư Tình Trao Muộn (Mayuki)

Fic này là do một người bạn của mình viết, mình chỉ là người edit thôi.

~Douzo~


      Trong lễ tang hôm nay, tôi thấy ai cũng khóc cho chị. Tại sao tôi không khóc? Tại sao chị lại mất? Hiện giờ nó muốn cái gì chính nó còn không hiểu nổi. Tôi không buồn, không khóc. Tại sao thế nhỉ ? Dù gì chị cũng là người bạn thân của tôi cơ mà. Trong lòng tôi cảm thấy có gì đó lạ lắm !
       Mấy hôm sau, mẹ của chị đưa cho tôi một cái hôp :
 _ Đây là của Yukirin. Trước khi mất Yuki có bảo cô đưa cái hộp này cho con. Mong con nhận lấy.
 _ Dạ ! – Tôi đáp nhẹ.
       Đem về nhà, tôi tò mò mở ra xem. Trời ạ! Đó là những bức hình của nó chụp cùng chị khi chị còn sống. Nhưng tại sao, dù là bức ảnh cũ nhất cũng đều như mới tinh vậy nè. Bỗng nhiên, tôi thấy trong hộp còn một phong bì. Tôi vội vàng mở ra xem. Trong ấy có một chiếc nhẫn và một bức thư.
   “                                                                                         Ngày …. Tháng …. Năm ….
       Gửi người chị yêu !
      Có lẽ khi em đọc những dòng chữ này thì chắc chị đã không còn trên thế gian này rồi. Nhưng em biết không em là người đầu tiên và cuối cùng cho chị biết thế nào là mùi vị của tình yêu. Đối với em, chị chỉ là một người chị, một người bạn luôn bên em, luôn chia sẽ với em. Còn với chị, em là cả một thiên đường để chị say đắm cùng bao suy nghĩ, để chị mộng mơ với tình yêu đơn phương của mình. Em cũng là nguyên nhân của bao đêm chị thức trắng. Cứ nhắm mắt kaji là hình bong em hiện lên trong tâm trí. Rồi chị muốn thoát khỏi nó nhưng không thể. Chị muốn quên em nhưng sao trí óc cứ muốn nhớ. Để sau này chị mới biết đó là tình yêu. Nhớ ngày đầu chị gặp em khi em mới chuyển đến. Nụ cười khi em nói chuyện đã làm chị xao xuyến bồi hồi. Còn trái tim thì mãi đập loạn nhịp. Hôm ấy trời gió lạnh, cái gió lanh mùa xuân đi xuyên qua da thịt mà sao chị vẫn cảm thấy ấm áp. Nụ cười ấy có lẽ đã khỏi đầu cho tình yêu của chị dành cho em. Chị luôn bên anh nhưng sao lúc nào chị cũng có cảm giác khó chịu, nghẹt thở. Có lẽ vì em luôn xem anh như người bạn, người chị gái. Nhiều khi đi trên phố, chị vô tình thấy em đi cùng ai nắm tay, nói cười thân thiết lắm. Lòng tức giận mà môi lại mỉm cười. Tức vì sao người đó không phải là chị. Cười vì em tìm được bờ vai để nương tựa và người đó không phải là chị. Chắc bây giờ em đang tự hỏi vì sao chị lại chết một cách bất thình lình phải không? Chị không nói cho em biết, chị yêu em đến nhường nào cũng chỉ vì nó đấy. Có lẽ chị muốn thầm lặng ra đi không cho em biết nguyên do. Nhưng lương tâm chị không cho phép và sự thật thì đâu thể giấu mãi được. Từ nhỏ chị đã mắc một căn bệnh mà trong lòng lúc nào cũng thấp thoảng lo sợ. Đó là bệnh tim. Bác sĩ đã chuẩn đoán rằng chị sẽ không thể sống đến 25 tuổi. Chị dấu em có lẽ vì chị sợ. Vì căn bệnh này, nếu chị tỏ tình với em thì làm sao bây giờ chị có thể thanh thản ra đi. Từng giây phút bên em chị mong ước có thể giữ em mãi mãi bên mình. Vậy mà chị lại bỏ em ra đi.Bỏ lại em cùng những ngày tháng đáng nhớ. Những kỉ  niệm nằm trong những tấm hình mà người đời chỉ xem nó như rác. Riêng chị, đó là những báu vật vô giá mà cả đời chị mới có được. Đọc những dòng này, có thể em sẽ lẳng lơ vứt nó vào sọt rác nhưng cũng có thể em sẽ giữ lại nó bên mình. Còn chiếc nhẫn này, nó cũng nói lên chị yêu em như thế nào. Nếu như em thật sự yêu chị thì hãy đeo chiếc nhẫn vào nhé để chị có thể luôn bên em. Một lần nữa hãy để chị nói CHỊ YÊU EM NHIỀU LẮM! NHIỀU HƠN NHỮNG GÌ CHỊ CÓ THỂ NÓI! Vì vậy xin em đừng khóc vì chị, em nhé! Thay vào đó, em nên đi tìm một người bạn tốt hơn chị và một người mang hạnh phúc đến cho em nhiều hơn chị.
Cảm ơn và xin lỗi em vì tất cả!
                              Người bạn của em."
     Như có sức mạnh nào đó khiến tôi lấy chiếc nhẫn xỏ vào ngón tay mình. Tình cảm của chị trao cho tôi nhiều vậy mà tôi không nhận ra. Tôi bắt đầu cảm thấy buồn và hối hận lắm! Bây giờ tôi mới hiểu vì sao lúc đầu tôi không buồn, không khóc. Chắc vì tôi lúc ấy chưa cảm nhận được tình cảm của chị và sự trống vắng khi mất chị. Cái cảm giác lạ trong buổi đám tang chị là cái cảm giác tôi đánh mất một người quan trọng với tôi. Bỗng nhiên mắt tôi rơi lệ. Càng lúc tôi càng khóc to hơn, đau khôt hơn. Có lẽ tôi khóc cho sự vô tâm của mình. Tôi khóc như trách chị sao bỏ tôi ra đi như thế. Tôi khóc cho ước nguyện của chị. Vào lúc này tôi mới nhận ra một điều, tôi đã yêu chị mất rồi. Tại sao đến bây giờ tôi mới biết chứ? Nhưng mọi chuyện đã quá muộn màng để tôi bắt đầu lại. Cũng giống lá thư này! Sao chị không đưa tôi sớm hơn để tôi hiểu được nổi lòng chị dành cho. Khi tôi nhận ra mọi chuyện về tình yêu của mình và chị thì đã muộn. Dù có khóc nhiều đi chăng nữa thì giọt nước mắt tràn ly này bây giờ cũng đã quá muộn màng.


THE END.

Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2014

OTP SuzuYagi ~ Suzuchan to Marichan no Ohanashi un!!

Hôm nay thấy rảnh rỗi nên viết giới thiệu về couple này. Thích cũng khá lâu rồi, còn có đang trans fic của OTP này nữa nhưng máy tính nhà hư rồi mấy cái fic lại lưu trong đó, giờ phải đợi sửa máy xong rồi đăng lên.
Đầu tiên là chàng trai đại giaYamauchi Suzuran của chúng ta :
Và cuối cùng là cô nàng dê Nagao Mariya :
Hai người này được cùng gen cùng tuổi và cùng ở Team 4 cũ. Nhiêu đó thôi nhưng mà cực thân với nhau từ khi còn là KKS.


Và mỗi khi ở bên nhau là lại bựa :

Không những thế còn hay ôm ấp + hôn hít lẫn nhau
Này thì làm trên sân khấu
Nắm tay nhau tung tăng nhảy múa
Không muốn xa cách
nhìn tội Oba v~, như người thứ 3 bị ghẻ lạnh, dư thừa :))
Tiếp đây là tiết mục dê của Suzuran : 

Bổ sung cho cái video : https://www.youtube.com/watch?v=QvhmiJCelVs
Vài cái video về OTP này :
http://www.dailymotion.com/video/x126n3a_suzuyagi-same-room_fun
https://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=8pB54fNx7gY
https://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=FdI91kNq4W4
https://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=sKJFY4b9JKM
https://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=rU7wyHnGWXM
https://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=cXrNjYevyIg
https://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=fDJ6VeesL6k
Này thì danso

Từ hồi chuyển Team tại Tokyo Dome 2012 tới giờ, 2 người này cực ít momt lại luôn, người thì Team B, người kia thì Team K. Hồi đó chung Team4 đa số ngày nào cũng có moment để xem. Còn bây giờ lâu lâu có việc cả  nhóm như concert hay handshake gì đó thì mới gặp lại, đôi khi hên có công việc chung với nhau hoặc cả 2 rảnh rỗi thì cũng có đi ăn, đi chơi chung ( nói vậy thôi chứ bà RanRan từ ngày qua Team B là có bồ nhí rồi, ngày nào 2 người này cũng kè kè với nhau tới nỗi giờ cái banner trên G+ của Ran là hình ảnh chụp chung của 2 người luôn. Người đó không ai khác chính là Reinyan aka cô gái 22h. ) Và cũng đỡ là hay được chung phòng khách sạn khi đi đâu đó ở AKB. Lần này đợt đại cải tổ lại làm 2 bạn xa cách nhau hơn nữa. Lần này 2 người ở 2 nhóm SKE và AKB luôn. Mà phải nói chứ cái số RanRan gặp gái nào là sau này xa ảnh luôn không à. Như Yagi là nói rồi đằng này Reinyan qua luôn NMB nữa chứ! 
Thôi duyên phận của các bạn chắc chỉ đến đây!
À mà mới nhớ hôm bữa RanRan mới tạo twitter, người mà bạn ấy follow và comment nói chuyện đầu tiên là Mariyagi đó nha :))
Cuối cùng là những moment gần đây của 2 bạn nhà.

-----------------------------------------------------------------------------------



















Views

Được tạo bởi Blogger.