Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2016

Lảm nhảm về sự đời :))

Hình như hơi bị lâu rồi mới vào lại đây nhỉ =)) Từ ngày bỏ nhà 48 đi thì di cư sang Hàn là biệt tăm biệt tích với thế giới cũ luôn =))
Mình gần đây như hệt trở lại thời cuồng loạn trẻ trâu í =)) Suốt ngày cầm điện thoại lên facebook hết rồi lại twitter, để xem tin tức, tình hình của idols suốt. Với chưa gì đã thức khuya tận 3,4h sáng mới bắt đầu đi ngủ =)) Sống sai quá rồi.

À thì vừa mới qua một ngày mới, mình cũng đã sống được 17 năm lẻ 1 ngày rồi nhể. Đột nhiên sau hôm nay lại có thêm nhiều suy nghĩ hơn về mọi người và cuộc sống xung quanh mình. Chỉ mới một năm trôi qua thôi, đã thấy mình có nhiều sự sầu đời, buồn phiền lâu la hơn trước rồi =)). Ôi sao mình chẳng muốn lớn nữa, mãi muốn là em bé 3 tuổi bé tí tẹo teo chỉ biết ăn chơi và ngủ thôi :((
Trước hết thì đúng là "Cuộc đời như một tấm gương soi". Có những người bạn mình từng khá thân với họ vào các năm cấp 1, cấp 2 nhưng đến sinh nhật họ dù mình có nhớ hay đã quên đi mất thì cũng không mở một lời nào để chúc mừng. Thấy có lỗi lắm, nhưng thật hơi lười và không biết nên chúc thế nào. Vậy nên giờ đây, tới lượt sinh nhật mình những con người đó chả thèm đả động đến =))) Thôi thì năm sau là lên 18 tuổi hết rồi, đến lúc đó mình sẽ đi thăm wall rồi chúc mừng sinh nhật từng bạn lại nhé ^^
Nhưng mà lại có những người lại không như mong đợi, có chút hụt hẫng, đau buồn trong lòng nhưng lại chẳng thể nói được gì. Có thể là do mình quá đặt nặng tình cảm lên người khác, dù chưa hiểu biết rõ gì về người ta, thế mà vẫn cứ tin tưởng và quý trọng. Chắc là mình còn quá non nớt, ít tiếp xúc, và kinh nghiệm còn nhỏ, chưa hiểu biết gì sâu rộng :)) Thôi thì cái gì cũng từ từ học, trải qua thì mới rút là được bài học cho sau này, nên là sắp tới mình bớt sống quá để ý đến người khác. Chuyện mình mình lo là đủ rồi, không cần thêm phần người khác nhiều quá, người ta không cần thiết nghĩ đến mình đâu, nên đừng dư công biết đâu lại còn gây phiền hà họ nữa...
Ai rồi cũng sẽ đi... Một câu nói rất hay, đọc vào liền ấn tượng sâu đậm đến khó phai. Và thực tế cũng như vậy, có người mới đến, tất nhiên là sẽ có người cũ đi. Đối với mình thật sự bây giờ chỉ có gia đình mới có thể mãi bên chúng ta thôi, còn bạn bè à mình không tin chắc. Khi chúng ta có chung sở thích, hay chung một lớp học, môi trường học tập hay làm việc, ta sẽ có rất rất nhiều đề tài, chủ đề mà có thể trò chuyện với nhau xuyên suốt. Nhưng một khi đã mất đi, sở thích ấy đã thay đổi rồi thì gặp nhau không biết nói những chuyện gì nữa. Vẫn được nhưng không nhiều, khoảng cách từ đó mà ngày càng xa dần đi. Cũng giống như với những người bạn cấp 1,2 dù bọn mình vẫn còn giữ liên lạc, nhưng chỉ mãi để trưng ra đấy, không bao giờ tiếp chuyện với nhau nữa. Có việc cần nhờ thì sẽ hỏi vài ba câu đó thôi rồi lại im lặng quay về trạng thái cũ. Nghe có vẻ buồn chán thật nhỉ. Vì thế mỗi khi nhìn thấy một số người có thể giữ mối quan hệ bạn bè lâu đến tận 7,8, 10 năm thậm chí hơn mấy chục năm, họ đôi khi mới gặp nhau mà lại có thể líu lo ríu rít khắp cả ngày nhưng vẫn không hết dứt những câu chuyện của mình. Mình cảm thấy rất ngưỡng mộ, thầm khâm phục họ. Thế nên đối với những người bạn cấp 3 sắp tới đây, mong có thể giữ vững lâu dài. Thật sự dù chỉ mới 2 năm học, nhưng năm trung học phổ thông này rất vui, rất đáng nhớ và nhiều kỉ niệm. À và cả những mối quan hệ bạn bè tốt khác bây giờ nữa =))
Uhmmm... còn gì khác để nói không nhỉ? Chắc là giới thiệu một trang mình đặc biệt thích ha.
https://www.facebook.com/airoicungphaidi/?fref=ts
Chị admin Rainie cũng nói chuyện siêu dễ thương nữa, và cực kì tâm lí luôn. Tại chị ý đang học về khoa tâm lí con người mà =))))
Những câu văn, đoạn trích nào trong đây điều rất hay, cảm giác luôn man mác buồn, cô đơn, lẻ loi nhưng đánh đúng vào thực tế tình trạng xã hội, cuộc sống hiện nay.

Bạn nhất định đã từng trải qua quãng thời gian như vậy, rất muốn trải lòng tâm sự, lại phát hiện bên cạnh chẳng có lấy một người. Cho nên, bạn dần quen với sự cô đơn, dần học được tính kiên cường.
...
Tôi trước đây cảm thấy, chỉ cần bản thân đối với người khác tốt, nhất định sẽ được người ta đối tốt lại. Cũng cảm thấy dùng chân tâm đối đãi, họ sẽ tự nhiên chân thành với tôi. Sau này mới biết là không phải, bởi lẽ con người sống trên thế giới này tâm tư rất phức tạp, dối trá có, đố kị có, bội phản có, làm tổn thương cũng có. Tôi sẽ không đi gạt người, nhưng giờ đây không còn dễ dàng tin tưởng bất kì ai nữa.
...
Trừ lúc ngủ ra, cuộc đời mỗi người chỉ còn hơn mười ngàn ngày. Người với người khác nhau ở chỗ: Bạn thực sự sống trọn hơn mười ngàn ngày đó hay chẳng qua chỉ sống một ngày mà lặp đi lặp lại hơn mười ngàn lần.


------------------------------
Sau này chắc mình sẽ không quay lại đây nữa đâu, đôi lúc mình muốn thay đổi bớt đi những cấu trúc, bố cục, tổng quan nơi này nhưng không thể. Mình muốn giữ nguyên nó thế này. Mai sau có thể xem lại những bài viết, hình ảnh, câu nói một thời tuổi trẻ của mình đã từng như thế nào =)).
Nên vậy là có thể mình sẽ tạo lại một trang blog mới để nói về những thần tượng mới, và một cái gì đó mới mẻ, sống động hơn =))
Thân ái và Quyết thắng.
Đoàn Kết <3

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Views

21086
Được tạo bởi Blogger.